Trách nhiệm và bổn phận của người con đất Việt

Đã từ lâu tôi không còn chú tâm đến hoạt động của những nhóm chống cộng cực đoan tại nơi tôi ở là tiểu bang California (Mỹ). Đối với tôi, những lời tuyên truyền của họ không có giá trị để tôi phải theo dõi, bởi họ là những người có kiến thức, họ biết rõ sự thật về vị trí và vai trò của đất nước ta ngày nay đối với quốc tế, thế nhưng họ vẫn cố tình phủ nhận và tuyên truyền trái ngược để trục lợi cho cá nhân, lấy “chính trị dơ bẩn” làm nguồn sống nên tôi không muốn phí thời giờ để tranh luận...

Điều làm tôi chú ý và băn khoăn trong những ngày qua khi nhìn trên mạng, hình ảnh một số người đàn ông mặc quân phục của quân đội Việt Nam Cộng hòa (VNCH), chế độ cũ ở miền Nam trước ngày 30.4.1975 trong một sự kiện “hồi tưởng lại quá khứ” thì cho thấy họ dường như đang diễn lại một vở tuồng.
Tôi không gọi những người này là quân nhân, vì trên thế giới hôm nay không có một quốc gia nào gọi là VNCH. Tôi lập tức nghĩ ngay đến người cầm đầu của những nhóm này, họ là những “soạn giả” tài tình, những “vở kịch” của họ khi đưa lên sân khấu đã tạo ra một thế giới hoang tưởng mà những diễn viên sau khi cánh màn nhung hạ xuống vẫn nghĩ rằng mình là “vua”, là “tổng thống”, là “quan”, là “tướng”.
Tôi tự hỏi: Việc gì đã xảy ra cho những diễn viên đó? Có thể họ là những người từ ngày rời quê hương chưa một lần trở về? Họ cũng là những người Việt như chúng tôi, nhưng tại sao hành động của họ hoàn toàn khác chúng tôi? Để hiểu sâu xa hơn về họ, tôi xin trình bày quan điểm và sự hiểu biết của tôi cũng như chờ đợi sự phản biện trên tinh thần xây dựng.
Trước nhất, chúng ta nên nghiên cứu lịch sử lập quốc hoặc thay đổi chính thể của các quốc gia trên thế giới, trong đó có Việt Nam, tất cả đều phải trải qua nhiều giai đoạn thử nghiệm, chọn lọc và thay đổi chính sách lãnh đạo để đi đến mục đích cuối cùng, đó là sự hiện hữu của một quốc gia hùng cường, dân chúng được ấm no hạnh phúc.
Ngày 30.4.1975, đất nước ta được hưởng niềm vui thống nhất, Bắc - Nam chung một nhà. Vì nhiều lý do khách quan và chủ quan, nhiều người đã lựa chọn cách ra đi để tìm sự đổi đời nơi xứ người, trong số đó có gia đình tôi. Tất cả đều bắt đầu lại từ con số không, tất cả ít nhiều đều mang nặng nỗi đau của chiến tranh từ thể xác đến tâm hồn.
Thời gian trôi qua, thấm thoát đã hơn 47 năm. Với bản chất thông minh, cần cù, khéo tay, học hỏi, người Việt ở trong nước và nước ngoài đã tạo dựng một đời sống tốt đẹp cho cá nhân, gia đình, và thế hệ con cháu.
Cùng với đó, chính sách và đường lối của Nhà nước Việt Nam đã có sự đổi mới, kịp thời quan tâm, đáp ứng tâm tư, nguyện vọng của người dân, để Việt Nam có sự phát triển nhanh chóng, thật sự sánh vai cùng các quốc gia trên thế giới.
Hôm nay, Việt Nam đã trở thành một điểm đến hấp dẫn đối với bạn bè các nước. Họ đến vì cảnh đẹp, con người hiền hòa thân thiện, văn hóa đặc sắc. Họ đến với niềm cảm phục khi chứng kiến một Việt Nam với một sức sống mãnh liệt, có tốc độ phát triển nhanh chóng vị thế trên trường quốc tế ngày càng cao. Đây là một niềm tự hào cho tất cả người Việt chúng ta không phân biệt vùng miền, dân tộc, tôn giáo.
Vậy mà không hiểu vì sao hiện nay vẫn còn một số người Việt ở hải ngoại lại cố tình chối bỏ thực tế đó, tìm cách chống đối lại một chính sách đem cơm no áo ấm cho người dân? Thực tế này đòi hỏi các cá nhân cần gạt bỏ mối hận thù giữa kẻ thắng người thua, rồi tạo ra sự chia rẽ. Theo tôi, họ nên bình tĩnh nhận định sự việc một cách khách quan, dẹp bỏ tự ái cá nhân để hiểu được nguyên nhân sự sụp đổ của một chế độ.
Với tuổi đời và kinh nghiệm sống của tôi qua nhiều chế độ, tôi có thể kết luận chính quyền miền Bắc chiến thắng vì họ chiến đấu có chính nghĩa, đó là đánh đuổi ngoại bang, giành độc lập, và thống nhất đất nước.
Nhiều người dân sinh sống tại miền Nam Việt Nam như tôi thời đó chỉ biết dưới chế độ VNCH, đời sống của đa số người dân rất khó khăn vì kinh tế nằm trong sự chi phối của người nước ngoài, chế độ chính trị không ổn định vì những cuộc đảo chính tranh giành quyền lợi trong hàng ngũ quân đội liên tục diễn ra. Người dân thường xuyên phải chứng kiến cảnh súng nổ, máu đổ, thanh trừng nội bộ, Phật giáo bị đàn áp,...
Tôi đã nghe một người có vai vế ở chế độ cũ kể rằng, trải qua một thời gian khá dài, mỗi khi nghe tiếng súng ông lại không hề sợ Việt Cộng tấn công, mà sợ đảo chính vì không biết phe nào sẽ lên mà theo cho yên thân. Cuối cùng, ông này cũng lên được chức tướng vì “hiền” và không ai sợ ông làm phản.
Vài tháng trước đây, tôi tình cờ thấy ở thư viện quyển tự truyện của một người từng là trung tướng dưới chế độ VNCH, tựa đề là “Việt Nam nhân chứng”, xuất bản năm 1989. Cá nhân tôi không biết gì về ông tướng này.
Tuy nhiên, tôi luôn muốn tìm hiểu lịch sử của đất nước mình qua nhiều thời đại, và theo kinh nghiệm của tôi thì không có gì hay hơn là tìm đọc những tự truyện cuối đời của nhiều tác giả trong cùng một thời. Cá nhân tác giả đôi khi có thể không nói sự thật về mình, nhưng họ sẽ nói sự thật về những người liên hệ cùng trong giai đoạn, từ đó tôi sẽ sàng lọc và tìm ra sự thật về tất cả mọi nhân vật.
Đọc xong quyển tự truyện kể trên, tôi có một nỗi buồn là vì những nhận định của tôi về đất nước mình dưới chế độ VNCH đều đúng, những người lãnh đạo đã dùng chiêu bài chống cộng triệt hạ lẫn nhau cho quyền lợi cá nhân. Thử hỏi như vậy thì làm sao những người ở mặt trận còn có tinh thần chiến đấu, vì họ đâu có trả lời được câu hỏi là họ chiến đấu cho ai? Chính quyền VNCH đã thua khi còn Mỹ thì làm sao thắng được khi Mỹ rút?
Trở về với hiện tại, ngày nay những người cầm đầu các nhóm cực đoan cũng dùng chiêu bài chống cộng, đánh lừa lòng yêu nước của một số Việt kiều để trục lợi. “Tuồng cũ” hát lại, đáng tiếc là một số người vẫn u mê tin nghe theo để rồi “tiền mất, tật mang”.
Cùng với đó, một số người Việt ở trong nước vì thiếu thông tin, thiếu hiểu biết vẫn để cho đối tượng xấu lợi dụng, bơm tiền bạc rồi kích động thực hiện các hành vi chống phá đất nước, để kiếm “tấm vé đến xứ thiên đường”.
Vì vậy, tôi rất muốn cảnh tỉnh những đồng bào trong nước, đừng vì vài trăm USD và một lời hứa nhập cảnh vào đất Mỹ mà sẵn sàng làm tất cả mọi lời xúi bẩy của kẻ xấu, không lường đến những hậu quả mà mình có thể phải gánh chịu. Xin mọi người hãy tỉnh táo, đừng tiếp tay cho những nhóm “dân chủ cuội” đánh phá đất nước để mơ tưởng được đặt chân một thiên đàng trong ảo mộng không bao giờ có thực.
Tháng 7 vừa qua, tôi có dịp về thăm quê hương khoảng ba tuần lễ. Những điều tôi ghi nhận khi đi từ Nam ra Bắc là những quán ăn lúc nào cũng nhộn nhịp, xe ô-tô tràn ngập, các tòa nhà cao tầng mọc lên khắp nơi, đường sá khang trang, sạch đẹp, sân bay trong nước thì chật như nêm.
Chuyến bay buổi chiều từ Hà Nội vào Thành phố Hồ Chí Minh độ hơn 2 tiếng mà hành khách được ăn buổi tối rất lịch sự và ngon miệng. Điều này thì thật sự hàng không Việt Nam đã bỏ xa hàng không Mỹ về phục vụ khách hàng. Ở Mỹ, đường bay dài 5 tiếng hành khách chỉ được ăn một gói lạc rang nhỏ bằng nửa bàn tay.
Lần đầu tiên, vợ chồng tôi quyết định chọn bay với Vietnam Airlines từ Mỹ về và trở qua, tiếp viên rất lịch sự, thức ăn rất hợp khẩu vị cho người Việt cũng như người nước ngoài. Điều đáng chú ý là hạng thương gia có nhiều gia đình từ Việt Nam đi du lịch, không chỉ đến Mỹ mà còn thăm thú nhiều quốc gia khác. Những điều này phần nào đã nói lên được sự phát triển của đất nước ta ngày càng tốt đẹp hơn, không cần phải tô vẽ gì.
Tất cả những gì tôi viết ở đây là một thực tế đã được chứng minh. Vị trí của Việt Nam ngày hôm nay trên bình diện quốc tế, trong tất cả mối bang giao với các nước trên thế giới cũng như trong khu vực ngày càng được khẳng định, không một thế lực ngoại bang nào có thể gây áp lực khi ra những quyết định quan trọng.
Đất nước ngày càng phát triển, người dân được ăn no mặc đẹp, tự do đi lại, tự do thờ cúng, tự do lựa chọn tôn giáo tín ngưỡng, tự do góp ý xây dựng với chính quyền... Sức khỏe thì có bảo hiểm công và tư với giá cả phù hợp.
Chính vì vậy nhiều Việt kiều đã trở về nước để trị bệnh, cũng như thực hiện các dịch vụ về thẩm mỹ, làm đẹp. Tất cả những nhu cầu cần thiết cho đời sống cá nhân của người dân đã được đáp ứng ngày càng đa dạng, tuy chưa so được với nhiều quốc gia phát triển khác, nhưng tôi tin tưởng rằng trong một tương lai không xa, chắc chắn chúng ta sẽ theo kịp và còn tiến xa hơn.
Để đạt được mục tiêu về một xã hội “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh” tất cả người con đất Việt dù ở trong nước hay nước ngoài cần chung tay đoàn kết xây dựng đất nước. Đó là trách nhiệm và bổn phận của chúng ta đối với tổ tiên đã dày công dựng nước và giữ nước, để trao truyền lại cho chúng ta ngày hôm nay.
Thế giới đánh giá người Việt là một khối thống nhất, không phân biệt đã hay đang sống dưới chế độ nào. Bởi vậy với những ai vẫn còn chưa thấu hiểu vấn đề này cần dẹp bỏ lằn ranh hận thù trong quá khứ để cùng dân tộc, đất nước xây dựng nước nhà, cùng chia sẻ niềm hãnh diện về một Việt Nam đoàn kết và ngày càng phát triển./.
Nguồn: Bài đăng trên Báo Nhân dân điện tử ngày 26.8.2022
Bài liên quan
- Phát huy vai trò của báo chí trong bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng
- Không cần và không chấp nhận đa đảng ở Việt Nam hiện nay (Kỳ cuối)
- Không cần và không chấp nhận đa đảng ở Việt Nam hiện nay (Kỳ 2)
- Không cần và không chấp nhận đa đảng ở Việt Nam hiện nay (Kỳ 1)
- Cuộc chiến trên mặt trận báo chí và nhiệm vụ bảo vệ “vũ khí tư tưởng” của Đảng - Bài 3: Khẳng định vai trò của nền báo chí cách mạng Việt Nam (Tiếp theo và hết)
Xem nhiều
-
1
[Video] Dấu ấn Cách mạng Tháng Tám qua những hiện vật lịch sử
-
2
[Video] Lễ diễu binh, diễu hành 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 2-9
-
3
[Video] Mạch Nguồn số 74: Người lính thời bình giữ vững trận địa tư tưởng
-
4
[Video] Diễn văn của Tổng Bí thư Tô Lâm tại Lễ kỷ niệm 80 năm Quốc khánh nước CHXHCN Việt Nam
-
5
Ứng dụng A.I có trách nhiệm trong lĩnh vực quan hệ công chúng
-
6
Công tác quản lý đội ngũ viên chức của Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh hiện nay
Liên kết
- Báo điện tử đảng cộng sản việt nam
- Báo nhân dân
- Báo Quân đội nhân dân
- Cổng thông tin điện tử Học viện Báo chí và Tuyên truyền
- Cổng thông tin điện tử Học viện Chính trị quốc gia hồ chí minh
- Tạp chí Cộng sản
- Tạp chí Giáo dục lý luận
- Tạp chí Giáo dục và Xã hội
- Tạp chí Khoa học xã hội và Nhân văn
- Tạp chí Khoa học xã hội Việt Nam
- Tạp chí Lý luận chính trị
- Tạp chí Nghiên cứu con người
- TẠP CHÍ Nghiên cứu dân tộc
- Tạp chí Người làm báo
- Tạp chí Nội chính
- Tạp chí Quản lý Nhà nước
- Tạp chí Tổ chức Nhà nước
- Tạp chí Tuyên giáo
- Tạp chí Xây Dựng Đảng
- Thư viện số Học viện Báo chí và Tuyên truyền
- Trang thông tin điện tử Hội đồng Lý luận Trung ương
[Video] Mạch Nguồn số 76: Những âm vang của niềm tin và lý tưởng
Từ khói lửa chiến tranh đến nhịp sống hiện đại, âm nhạc cách mạng vẫn vang vọng như tiếng gọi thiêng liêng của dân tộc. Những giai điệu năm xưa không lùi vào dĩ vãng, mà tiếp tục được gìn giữ, làm mới và lan tỏa bởi thế hệ trẻ – những người mang trong mình niềm tự hào, đam mê và tinh thần trách nhiệm với lịch sử. Tiếp nối mạch nguồn của lý tưởng, cộng đồng Red Music Society, nhóm nhạc Oplus và nhiều nghệ sĩ trẻ đã mang đến làn gió mới cho dòng chảy âm nhạc cách mạng. Những nỗ lực sáng tạo ấy không chỉ tôn vinh giá trị văn hóa sâu sắc mà còn góp phần phản bác những luận điệu xuyên tạc, khẳng định vị thế vững chắc của dòng nhạc cách mạng trong lòng người dân Việt Nam. Kính mời quý vị và các bạn cùng đón xem Mạch Nguồn số 76 với chủ đề “Những âm vang của niềm tin và lý tưởng” để cùng lắng nghe những thanh âm bất tử, cảm nhận sức sống mạnh mẽ của lý tưởng và khát vọng cống hiến qua từng giai điệu đi cùng năm tháng.
Phát huy vai trò của báo chí trong bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng
Phát huy vai trò của báo chí trong bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng
Chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh là nền tảng tư tưởng của Đảng, “kim chỉ nam” dẫn dắt dân tộc Việt Nam vượt qua mọi khó khăn, thử thách, đưa sự nghiệp cách mạng đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác. Trong bối cảnh mới, công cuộc bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng là cuộc chiến của lý luận, để bảo vệ lý tưởng và củng cố niềm tin vào sự nghiệp cách mạng của dân tộc. Trước sự chống phá của các thế lực thù địch ngày càng gia tăng cả về quy mô lẫn mức độ tinh vi, nhiệm vụ bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng trở nên cấp bách hơn; trong đó, báo chí đóng vai trò hết sức quan trọng.
Không cần và không chấp nhận đa đảng ở Việt Nam hiện nay (Kỳ cuối)
Không cần và không chấp nhận đa đảng ở Việt Nam hiện nay (Kỳ cuối)
Các thế lực thù địch của cách mạng Việt Nam luôn hướng đến mục đích hàng đầu là tung hô, cổ xuý đòi “đa đảng đối lập”, thay cho chỉ có một Đảng Cộng sản như hiện nay. Mặc dù họ đưa ra rất nhiều viện cớ về sự cần thiết của đa đảng nhưng không thể “xô đổ bức tường” lý luận và thực tiễn của đất nước hình chữ S đang đạt được mục tiêu phát triển mạnh mẽ cả về kinh tế lẫn dân chủ mà không cần và không chấp nhận đa đảng.
Không cần và không chấp nhận đa đảng ở Việt Nam hiện nay (Kỳ 2)
Không cần và không chấp nhận đa đảng ở Việt Nam hiện nay (Kỳ 2)
Các thế lực thù địch của cách mạng Việt Nam luôn hướng đến mục đích hàng đầu là tung hô, cổ xuý đòi “đa đảng đối lập”, thay cho chỉ có một Đảng Cộng sản như hiện nay. Mặc dù họ đưa ra rất nhiều viện cớ về sự cần thiết của đa đảng nhưng không thể “xô đổ bức tường” lý luận và thực tiễn của đất nước hình chữ S đang đạt được mục tiêu phát triển mạnh mẽ cả về kinh tế lẫn dân chủ mà không cần và không chấp nhận đa đảng.
Không cần và không chấp nhận đa đảng ở Việt Nam hiện nay (Kỳ 1)
Không cần và không chấp nhận đa đảng ở Việt Nam hiện nay (Kỳ 1)
Các thế lực thù địch của cách mạng Việt Nam luôn hướng đến mục đích hàng đầu là tung hô, cổ xuý đòi “đa đảng đối lập”, thay cho chỉ có một Đảng Cộng sản như hiện nay. Mặc dù họ đưa ra rất nhiều viện cớ về sự cần thiết của đa đảng nhưng không thể “xô đổ bức tường” lý luận và thực tiễn của đất nước hình chữ S đang đạt được mục tiêu phát triển mạnh mẽ cả về kinh tế lẫn dân chủ mà không cần và không chấp nhận đa đảng.
Bình luận